Lục Thanh cười nhạt: “Ngươi có biết vì sao ta lại chừa cho ngươi một tia sinh cơ, mà không trực tiếp chém giết ngươi không?”
Ma Đồ Sơn run lên. Hắn vốn tưởng Lục Thanh tha mạng cho hắn là muốn đàm phán điều kiện, trong lòng còn nhen nhóm một tia hy vọng.
Nhưng giờ phút này nghe lời Lục Thanh nói, hắn lại theo bản năng cảm thấy không ổn, một luồng hàn ý vô tận từ sâu trong thần hồn tuôn ra.
Chưa đợi hắn kịp nói gì, một luồng ba động thần thông đã giáng xuống, bao trùm lấy hắn, rút Nguyên Thần yếu ớt cùng cực của hắn ra, giam cầm trong một không gian huyễn cảnh nơi lòng bàn tay Lục Thanh.




